Cha mẹ – Thuonghieutieudung.com https://thuonghieutieudung.com Trang thông tin thương hiệu & tiêu dùng Tue, 23 Sep 2025 10:54:51 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/thuonghieutieudung/2025/08/thuonghieutieudung-icon.svg Cha mẹ – Thuonghieutieudung.com https://thuonghieutieudung.com 32 32 Bố ơi, mình đi đâu thế: Hành trình kết nối tình cảm và di sản văn hóa https://thuonghieutieudung.com/bo-oi-minh-di-dau-the-hanh-trinh-ket-noi-tinh-cam-va-di-san-van-hoa/ Tue, 23 Sep 2025 10:54:42 +0000 https://thuonghieutieudung.com/bo-oi-minh-di-dau-the-hanh-trinh-ket-noi-tinh-cam-va-di-san-van-hoa/

Sau một thời gian tạm vắng, chương trình “Bố ơi, mình đi đâu thế?” đã trở lại và gây ra sự hào hứng không chỉ cho các cặp bố con tham gia mà còn cho cả khán giả. Chương trình không chỉ nhằm mục đích kết nối tình cảm cha con mà còn hướng trẻ nhỏ trở về với thiên nhiên, khám phá không gian di sản văn hóa và tìm hiểu về đời sống lao động.

Hành trình đáng nhớ của các cặp bố con tại Ninh Bình trong chương trình Bố ơi, mình đi đâu thế?
Hành trình đáng nhớ của các cặp bố con tại Ninh Bình trong chương trình Bố ơi, mình đi đâu thế?
Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa - Ảnh 5.
Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa – Ảnh 5.

Các thành viên trong chương trình, bao gồm Bean, Dứa, Audi và Cati, đều còn rất nhỏ tuổi và hiếu động, quen với đời sống tiện nghi tại đô thị. Tuy nhiên, qua các chuyến đi và trải nghiệm, các bé đã dần làm quen với ngôi nhà mới và những trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ.

Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa - Ảnh 4.
Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa – Ảnh 4.

Mỗi điểm đến trong chương trình mang đến một cơ hội để trẻ em “chạm” vào di sản, vào cuộc sống bằng chính đôi tay, đôi chân và cả sự rung động qua các trò chơi, công việc, phong tục, tiếng nói, món ăn gắn liền với làng quê Việt Nam. Việc trực tiếp tham gia vào các hoạt động này không chỉ giúp trẻ phát triển kỹ năng mà còn nuôi dưỡng tình yêu văn hóa và quê hương.

Hình ảnh trong chương trình Bố ơi, mình đi đâu thế?
Hình ảnh trong chương trình Bố ơi, mình đi đâu thế?

Một trong những điểm đến đáng nhớ nhất trong chương trình là hành trình khám phá vùng đất cố đô Hoa Lư, một phần quan trọng của Quần thể danh thắng Tràng An – Di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới được UNESCO công nhận. Tại đây, các cặp bố con đã cùng nhau trải nghiệm cuộc sống, văn hóa và lịch sử của cố đô, để lại những ký ức và bài học sâu sắc.

Tiến sĩ Đặng Thị Kiều Oanh, Giảng viên Khoa Văn hóa học, Trường Đại học Văn hóa TP Hồ Chí Minh, đã đưa ra quan điểm rằng chương trình “Bố ơi, mình đi đâu thế?” đã khai thác chất liệu văn hóa dân gian một cách khéo léo, kết hợp với sự tham gia của nghệ sĩ, người nổi tiếng, tạo nên sức hút riêng. Điều này không chỉ góp phần tôn vinh và lan tỏa giá trị văn hóa dân tộc mà còn tạo ra một kênh giáo dục văn hóa hiệu quả.

Tiến sĩ Đặng Thị Kiều Oanh (Ảnh: NVCC)
Tiến sĩ Đặng Thị Kiều Oanh (Ảnh: NVCC)

Theo Tiến sĩ Đặng Thị Kiều Oanh, chương trình không chỉ là hành trình trở về với những giá trị bình dị tưởng chừng đang mai một, mà còn là những bài học sâu sắc, đầy tính nhân văn về sự sẻ chia và lòng biết ơn đối với các bậc tiền nhân. Qua chương trình, trẻ nhỏ sẽ nhận ra rằng đằng sau mỗi sản phẩm dân gian là cả kho tàng tri thức, kinh nghiệm và mồ hôi công sức của bao thế hệ. Điều này sẽ giúp các em phát triển tư duy, tình cảm và nhận thức về văn hóa, quê hương một cách toàn diện hơn.

Các em nhỏ trong chương trình được trải nghiệm nhiều hoạt động ý nghĩa
Các em nhỏ trong chương trình được trải nghiệm nhiều hoạt động ý nghĩa

Với cách tiếp cận giáo dục thông qua trải nghiệm thực tế và gắn kết gia đình, “Bố ơi, mình đi đâu thế?” thực sự là một chương trình ý nghĩa, mang lại lợi ích lớn cho cả trẻ em và phụ huynh. Chương trình không chỉ là một show truyền hình mà còn là một hành trình kết nối, một bài học cuộc sống quý giá cho mọi lứa tuổi.

Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa - Ảnh 2.
Truyền hình thực tế kết nối trẻ em với đời sống và những ký ức văn hóa – Ảnh 2.
]]>
Làm sao hàn gắn rạn nứt tình cảm giữa cha mẹ và con cái? https://thuonghieutieudung.com/lam-sao-han-gan-ran-nut-tinh-cam-giua-cha-me-va-con-cai/ Thu, 28 Aug 2025 13:51:34 +0000 https://thuonghieutieudung.com/lam-sao-han-gan-ran-nut-tinh-cam-giua-cha-me-va-con-cai/

Trong xã hội hiện đại, một hiện tượng đáng buồn đang diễn ra ở nhiều gia đình: cha mẹ và con cái sống chung nhưng ngày càng xa cách về mặt tình cảm. Hiện tượng này được gọi là ‘family estrangement’ (xa cách nội tâm trong gia đình). Mặc dù vẫn cùng ăn cơm, vẫn chào hỏi mỗi ngày, nhưng khoảng cách giữa nhiều bậc cha mẹ và con cái ngày càng lớn dần mà không ai kịp nhận ra.

Tranh minh họa: Holly Warburton
Tranh minh họa: Holly Warburton

Không có cãi vã, không xung đột, nhưng họ chỉ đơn giản là không còn chuyện gì để nói. Một bà mẹ 43 tuổi chia sẻ rằng con trai cô ‘ngoan’, chưa từng khiến cô phiền lòng, nhưng càng lớn càng xa cách mẹ. Con trai cô cứ về tới nhà là đóng cửa phòng, mẹ gọi ăn cơm cũng chỉ đáp ‘dạ’. Ngồi ăn chưa xong đã rút điện thoại ra lướt. Hỏi gì cũng trả lời cụt lủn. Cô thấy con ngay trước mắt mà như đang dần biến mất khỏi đời mình.

Theo báo cáo của tổ chức Stand Alone (Anh), có tới 1/4 người trẻ trưởng thành từng có giai đoạn ‘xa cách hoàn toàn’ với cha mẹ về mặt cảm xúc, dù vẫn đang sống cùng mái nhà. Tại Trung Quốc, một nghiên cứu đăng trên Frontiers in Psychology năm 2023 cũng chỉ ra rằng các sinh viên có sự kết nối gia đình thấp sẽ dễ rơi vào trạng thái cô đơn và trầm cảm hơn gấp đôi so với nhóm có nền tảng giao tiếp tích cực.

Theo lý thuyết gắn bó cảm xúc (attachment theory), trẻ lớn lên trong môi trường mà cảm xúc bị xem nhẹ hoặc bị kiểm soát quá mức sẽ dần phát triển kiểu gắn bó ‘né tránh’ (avoidant): không chia sẻ, không kết nối và tự rút vào thế giới riêng. Sự hiện diện thể chất như cùng ăn cơm, ngủ chung nhà không đồng nghĩa với sự hiện diện tình cảm.

Thói quen ‘phubbing’ (lơ người đối diện vì chăm chú vào điện thoại) cũng là yếu tố khiến trẻ cảm thấy mình không còn là ưu tiên trong mắt người lớn. Không ít phụ huynh cảm thấy hụt hẫng khi thấy con cái ít nói, ít tâm sự. Họ cho rằng mình đã hy sinh rất nhiều, tại sao lại bị con ‘bỏ rơi’ về mặt cảm xúc?

Theo chuyên gia tâm lý học phát triển, vấn đề không nằm ở việc ‘thiếu quan tâm’ mà là ở cách quan tâm sai thời điểm, sai phương pháp. Nhiều cha mẹ hay hỏi ‘Hôm nay được mấy điểm?’, ‘Học đến đâu rồi?’… nhưng lại ít khi hỏi ‘Dạo này con có vui không?’, ‘Hôm nay con thế nào?’… Dần dà, trong mắt con, cha mẹ dường như chỉ quan tâm đến thành tích mà không phải con người thật của mình.

Áp lực thành công, sự kỳ vọng và nhịp sống quá nhanh khiến những cuộc trò chuyện chân thành dần biến mất. Dù không có một tiếng la mắng, vẫn có hàng trăm lần im lặng làm tổn thương.

Để ‘gặp lại’ con trong chính ngôi nhà của mình, các chuyên gia tâm lý học gia đình khuyến nghị một số cách sau: Tạo ra những khoảng thời gian ‘không kỳ vọng’, lắng nghe mà không phản ứng vội, thiết lập lại ‘những nghi thức gia đình’, và chấp nhận sự thay đổi như một phần của trưởng thành.

]]>
Vì sao nhiều cha mẹ ở Hàn và châu Á thích ngủ chung với con? https://thuonghieutieudung.com/vi-sao-nhieu-cha-me-o-han-va-chau-a-thich-ngu-chung-voi-con/ Sat, 02 Aug 2025 07:57:23 +0000 https://thuonghieutieudung.com/vi-sao-nhieu-cha-me-o-han-va-chau-a-thich-ngu-chung-voi-con/

Thói quen ngủ chung giường với con ở châu Á đang là một chủ đề nóng được bàn luận rộng rãi trong cộng đồng phụ huynh. Tại nhiều quốc gia châu Á, bao gồm Hàn Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ và Việt Nam, việc ngủ chung giường với con được coi là một thói quen phổ biến và được chấp nhận rộng rãi. Tuy nhiên, ở Mỹ và nhiều nước phương Tây, việc này lại được coi là điều cấm kỵ và thiếu an toàn.

Anh Tan Peng Yong bên ba cô con gái nhỏ trong căn hộ cao tầng tại Singapore. Dù từng chịu áp lực phải “ngủ riêng”, họ quyết định lắng nghe bản năng làm cha mẹ.
Anh Tan Peng Yong bên ba cô con gái nhỏ trong căn hộ cao tầng tại Singapore. Dù từng chịu áp lực phải “ngủ riêng”, họ quyết định lắng nghe bản năng làm cha mẹ.

Tại Hàn Quốc, nhiều gia đình vẫn duy trì thói quen ngủ chung giường với con cho đến khi trẻ lớn lên. Chị Inae Kim, một phụ huynh ở Seoul, cho biết cô và chồng cùng hai con gái 5 và 7 tuổi ngủ trên hai chiếc giường cỡ lớn kê sát nhau. Mặc dù biết rằng ngủ ngon hơn khi không có trẻ con nằm bên, nhưng chị Kim vẫn chiều ý chồng vì anh tin rằng ngủ chung giường là cách gắn kết tình cảm cha mẹ với con cái.

Dù tiếp xúc với văn hóa phương Tây, nhiều gia đình Ấn Độ vẫn giữ thói quen ngủ chung như một phần truyền thống nuôi dạy con.
Dù tiếp xúc với văn hóa phương Tây, nhiều gia đình Ấn Độ vẫn giữ thói quen ngủ chung như một phần truyền thống nuôi dạy con.

Ở Hong Kong, Trung Quốc, chị Vicky Tsang cũng cùng con trai 8 tuổi ngủ trên một chiếc giường đôi duy nhất. Chị cho biết việc ngủ cùng con không chỉ là tiện lợi mà còn là khoảnh khắc yên bình hiếm hoi sau một ngày dài. Tại Ấn Độ, chuyên gia tư vấn giấc ngủ Himani Dalmia cho biết nhiều phụ huynh thành thị hiện đại vẫn tìm đến cô để hỏi về việc ngủ chung với con.

Khác với phương Tây, nơi trẻ được khuyến khích ngủ riêng từ sớm, nhiều quốc gia châu Á xem ngủ chung là cách cha mẹ thể hiện tình yêu và giữ gìn sự gắn bó gia đình.
Khác với phương Tây, nơi trẻ được khuyến khích ngủ riêng từ sớm, nhiều quốc gia châu Á xem ngủ chung là cách cha mẹ thể hiện tình yêu và giữ gìn sự gắn bó gia đình.

Một khảo sát năm 2010 cho thấy hơn 60% gia đình tại Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản và hơn 70% tại Ấn Độ, Đông Nam Á có thói quen ngủ chung giường với con. Trong khi đó, tỷ lệ này ở các nước như Mỹ, Canada, Australia chỉ dao động 5-15%. Điều này cho thấy sự khác biệt lớn về quan niệm và thói quen trong việc ngủ chung giường với con giữa các nền văn hóa.

Gia đình chị chị Vicky Tsang sinh hoạt trong căn hộ chỉ rộng hơn 30 m2 tại Hong Kong.
Gia đình chị chị Vicky Tsang sinh hoạt trong căn hộ chỉ rộng hơn 30 m2 tại Hong Kong.

Tuy nhiên, việc ngủ chung giường với con cũng có những thách thức. Một số cha mẹ thừa nhận giấc ngủ bị gián đoạn thường xuyên, ảnh hưởng đến năng suất công việc vào hôm sau. Không ít người cũng cảm thấy khó giữ được sự riêng tư trong đời sống vợ chồng khi luôn có sự hiện diện của con trẻ ngay trên giường.

Dù vậy, nhiều trường hợp chia sẻ rằng quá trình ‘chia giường’ với con không đơn giản. Nhất là khi trẻ đã quen cảm giác an toàn, ấm áp bên cha mẹ, việc chuyển sang ngủ riêng dễ dẫn đến phản ứng tiêu cực như khóc, lo lắng hoặc mất ngủ. Áp lực xã hội cũng có thể đến từ hai chiều. Nếu ở phương Tây, ngủ chung bị xem là ‘kém khoa học’ thì tại nhiều xã hội Đông Á, việc tách giường sớm đôi khi lại bị đánh giá là lạnh lùng hoặc thiếu tình cảm.

Trở về với câu chuyện của gia đình chị Kim ở Seoul, một số bạn của chị có con ngủ chung giường với bố mẹ đến tận 12 tuổi, ngay cả khi điều đó ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ và đời sống tình dục của cha mẹ. Điều này cho thấy rằng mỗi gia đình có cách tiếp cận riêng và việc ngủ chung giường với con là một quyết định phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm cả văn hóa, xã hội và nhu cầu cá nhân.

]]>